Tải ở cuối trang

Sách giáo khoa ngữ văn lớp 10 tập 1

Tam đại con gà –

Xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ “, đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt. Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy trẻ. Một hôm, dạy sách Tam thiên tự (2), sau chữ “tước” là chim sẻ, đến chữ “kê” là ga, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối khô g biết chữ gì, h ò lại hỏi gӑр thầ cuống, nói liều: “Dủ di là con dù dì°”. Thầy cũng khôn, sợ nhỡ sai, người nào biết thì xấu hổ, mới bảo học trò đọc khẽ, tuy vậy, trong lòng vẫn thấp thỏm. Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công”, thầy mới đến khấn thầm xin ba đài âm dương” để xem chữấy có phải thật là “dù dì”không Thổ công cho ba đài được cả ba.(1) Nói ch ị bằng tù Người xưa học chữ Hán. Nói được bằng từ hứng tỏ người trình độ học vấn.(2) Tam thiên tự: ba nghìn chữ, sách dạy chữ Hán cho trẻ —(3) Dia di : loài chi hịt, cùng h ị cú nhưng lớn l có tiếng kêu “thù thì, thù thì”.(4) Thổ công: thần cai quản đất đai trong v VI v.(5) TY…….. ار۔۔۔۔۔۔۔۔!س 1 ܐܝܬ ܕܝܬܩ؛ ، ܩ4܂ :ܗܽ. 1ے A. A. — – is le. Ao ¬ o o ¬ܨ- Dtiền chinh (tiền cổ của Việt Nam), quy định một mặt là ngửa, một mặt là sấp. Khi xin âm durumuno … — 1 – ܘ – ܙ – ܕ ܬܐ – ܕ — — ܕ ill- đó cầm hai đồng tiền giơ lên thả cho rơi vào lòngl- …địa, nếu một ngửa, một sấp là đ g thuậ hư vậy gọi là một đài. Người hép xin ba lần (tức ba đài). Về sau, không cần đài, người ta chỉ dùng – ܬܝ ܢܚ– ܬ ܥܝ- ܐ -ܬܬܐ ܐܢܬܝ ܗܝ ܬܝ ܬܝ1 ↓ ܬܐ ܝܓܝ ܓ ܬ ܘ ܠ ܐ ܝ ܢܝ ܕܘܢ܂78Thấy vậy, thầy lấy làm đắc chí lắm, hôm sau bệ vệ ngồi trên giường, bảo trẻ đọc cho to. Trò vâng lời thầy, gân cổ lên gào: Dú di là con dù dì… Dú di là con dù dì… Bố chúng đang cuốc đất ngoài vườn, nghe tiếng học, ngạc nhiên bỏ cuốc chạy vào, giở sách ra xem, hỏi thầy: Chết chửa ! Chữ “kê” là gà, sao thầy lại dạy ra “dủ di” là con “dù dì”? Bấy giờ thầy mới nghĩ thầm: “Mình đã dốt, thổ công nhà nó cũng dốt nữa”, nhưng nhanh trí thầy vội nói gỡ:- Tôi vẫn biết chữ ấy là chữ “kê”, mà “kê” nghĩa là “gà”, nhưng tôi dạy thế là dạy cho cháu biết đến tận tam đại”) con gà kia.Nhà chủ càng không hiểu, hỏi:– Tam đại con gà là nghĩa làm sao ?- Thế này nhé! Dủ di là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gài!(Theo TRƯONG CHÍNH- PHONG CHÂU, Tiếng cười dân gian Việt Nam, NXB Khoa học xã hội, Hà Nội, 1986) HƯỨNG DẫN Học BằI 1. Tìm hiểu mâu thuẫn trái tự nhiên ở nhân vật “thầy” (anh học trò dốt làm thầy dạy trẻ) qua việc phân tích ba khía cạnh sau: – “Thầy” liên tiếp bị đặt vào những tình huống nào ? – “Thầy” đã giải quyết những tình huống đó ra sao ? – Trong quá trình giải quyết các tình huống, “thầy” đã tự bộc lộ cái dốt của mình như thế nào ? 2. Hãy chỉ ra ý nghĩa phê phán của truyện. (Có phải chỉ phê phán một đối tượng cụ thể là anh học trò dốt không ?) GHI NHỞ Cái dốt không che đậy đượC, càng giấu càng lộ ra, càng làm trò cười chothiên hạ. Nghệ thuật gây cười của truyện được khai thác từ mâu thuẫn trái tự nhiên này.LUYÊN TậPPhân tích hành động và lời nói của nhân vật “thầy” để làm sáng tỏ thủ pháp gây cười trong truyện.(1) Tam đại: ba đời.

 

Bài giải này có hữu ích với bạn không?

Bấm vào một ngôi sao để đánh giá!

Đánh giá trung bình 4 / 5. Số lượt đánh giá: 1161

Chưa có ai đánh giá! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

--Chọn Bài--

Tài liệu trên trang là MIỄN PHÍ, các bạn vui lòng KHÔNG trả phí dưới BẤT KỲ hình thức nào!

Tải xuống