Tải ở cuối trang

Sách giáo khoa ngữ văn lớp 11 tập 1

Đọc thêm : “Vi hành” –

(Trích Những bức thư gửi cô em họ do tác giả tự dịch từ tiếng An Nam) “Vi hành” là một truyện ngắn tiêu biểu cho bút pháp văn xuôi hiện đại và nghệ thuật châm biếm sắc sảo của những truyện, kí Nguyễn Ái Quốc ra đời vào đầu những năm 20 của thế kỉ XX ở Pháp.Ng yè ¬ܢ “Vi hành” để cù t Lal ill … — tri Ivan ngắn. Lời th – bà Trưng Trắc r g đả kích L S S L S S S L S S S S S S S LS S L L SS s — hội ¬ܨ- — – – – ây (1922). Τ phẩ o – đăng –Al la Ak… MATIA… – ày 19–2–1923. Bản dịchdưới đây là của Phạm Huy Thông, in trong tập Truyện và kí của Nguyễn Ái Quốc (NXB Văn học, Hà Nội, 1974).WằN BắN – Hắn đấy! – Đâu phải ! – Đúng mà! Anh đã bảo là chính hắn đấy.- Chắc thật à? Em thì em đã thấy hắn ở trường đua, trông hắn có vẻ nhút nhát A l- IA = 1 ہے۔ =====hơn, lúng ta lúng túng ܨ¬ -ܨ-ܨܕ– CáC ngón tay thì đeo đầy những nhẫn. – Thếhay là hắn đã đem tất cả các thứ đó đến tiê À – 4 À -Å: 2 MTl- g mà nhìkĩ xem kìa ! Chẳng phải vẫn cái mũi tẹt ấy, vẫn đôi mắt xếch ấy, vẫn cái mặt bủng như vỏ chanh ấy đấy à?(1) “Vi hành” (nguyên văn tiếng Pháp incognito, có nghĩa là không ai biết): đi một cách kín đáo, chi Việc — – – g då i. i. A-, -la. –. g để la hậ A -la. ti h (hoặc để chơi bời mà không ai biết – tác giả dùng theo nghĩa mỉa mai này trong trường hợp Khải Định)(2) Về tác giả ễn Ái Quốc – Hồ Chí Mini L – L … li. ình Ngữ văn lớp 12.168- Ủ nhỉ. Thì cũng có thể là anh đúng. Nhưng hắn đến đây làm gì nhỉ, trong đường xe điện ngầm này, và tụi các ông quan bà kiếc{1} đi theo thì đâu cả ? – Có khi đã gửi tuốt ở kho hành lí nhà ga để đi chơi vị hành đấy. Đấy, cô em họ thân mến của tôi! Tôi đã thuật lại y nguyên câu chuyệng đôi bạn trẻ ngồi cùng toa xe với tôi. Họ ngấu nghiến trông tôi với cặp mắt ma mãnh, tò mò, nhưng lại ra bộ không nhìn tôi gì cả. Cuộc đối thoại tiếp diễn như sau: – Thế em nghĩ thế nào về người khách của chúng ta ? – Người con trai hỏi, ngỡ tôi là một đấng hoàng thượng và tưởng rằng tôi không hiểu họ nói gì với nhau. – Hắn còn làm mình bật cười hơn nữa cơ lúc hắn đeo lên người hắn đủ cả bộ lụa là, đủ cả bộ hạt cườm. – Người bạn gái anh ta trả lời. – Hạt châu báu đấy chứ! Em thích có chỗ châu báu ấy quá đi, chứ còn gì! – Em mà có ấy.à, thì ố tình đánh mất đi, để được báo chí nói đến, và thế là được trở thành một ngôi sao. Thế còn anh, anh nghĩ gì về người dân bảo hộ của chúng ta nào ? – Ích cho chúng ta lắm đấy. Cái lò ở Găng-be đã bán rồi. Cái rương của Hê-ra Miếc-ten cũng đã thanh toán rồi. Vụ án người bị chặt ra từng khúc thì không thu hút được công chúng lắm vì không thuộc giới thượng lưu. Và thế là cái kho giải trí của chúng ta sắp cạn ráo như B.D.D.{2} vậy. Nhật báo chẳng còn cái gì để bôi bác lên giấy cả. Đúng lúc đó thì… – Đổi xe ở đây chứ, anh yêu ơi ?al – — Không, ga sau. Đúng lúc đó thì có một anh vua đến với chúng ta. – Em thì em thích Sác-lôo hơn. Với lại, vua, thì tốn lắm. – Đâu có ! Thế em còn nhớ buổi dạ hội thuộc địa ở Nhà hát Ca Vũ đấy chứ ? Phải trả những nghìn rưởi phơ-răng để xem vợ lẽ nàng hầu vua Cao Miên, xem tụi làm trò leo trèo nhào lộn của sư thánh xứ Công-gô; hôm nay thì chúng mình có mất tí tiền nào đâu mà được xem vua đang ngay cạnh? Nghe nói ông bầu Nhà hát Múa rối có định kí giao kèo thuê đấy. Tàu đỗ, cặp trai gái bước xuống, mắt cứ liếc nhìn trộm tôi, và tôi thì buồn cười quá, bỗng đâm ra nghĩ, và nghĩ đến cô. Tôi như còn trông thấy cái ngày mà cô với Ông quan bà kiếc: chơi chữ, d iếng PháI darin có nghĩa l !uan, thêm âm “e” ở sau thành giống cái là bà quan, nhưng mandarine cũng có nghĩa là quả quýt, ở đây chỉ 1. l ݂ܩ ܓ ܬܝ : ܬܝ ܠ ܐ ܓ ܐܒ ܀ – ܥܬܝ ܬ ܝ ܢܝ ܫ ܢܚܠܐ ܦ ܼ ܒ —2BE B.I.C. (Banque d’Indochine). (3) Sác-lô: vai hề nổi tiếng của điệ Sa-plin sáng tạo nên.- – — ܠܐ — ܙ – ܠܐ *A la calli ܐܒ ܧܝ ܧ ܧ — — ” : 1- ܝ -ܧܢ ܊ ܐ ܢܝ ܢܝ ܕܝ ܢܬܐ- ܫ169- Ủ nhỉ. Thì cũng có thể là anh đúng. Nhưng hắn đến đây làm gì nhỉ, trong đường xe điện ngầm này, và tụi các ông quan bà kiếc{1} đi theo thì đâu cả ? – Có khi đã gửi tuốt ở kho hành lí nhà ga để đi chơi vị hành đấy. Đấy, cô em họ thân mến của tôi! Tôi đã thuật lại y nguyên câu chuyệng đôi bạn trẻ ngồi cùng toa xe với tôi. Họ ngấu nghiến trông tôi với cặp mắt ma mãnh, tò mò, nhưng lại ra bộ không nhìn tôi gì cả. Cuộc đối thoại tiếp diễn như sau: – Thế em nghĩ thế nào về người khách của chúng ta ? – Người con trai hỏi, ngỡ tôi là một đấng hoàng thượng và tưởng rằng tôi không hiểu họ nói gì với nhau. – Hắn còn làm mình bật cười hơn nữa cơ lúc hắn đeo lên người hắn đủ cả bộ lụa là, đủ cả bộ hạt cườm. – Người bạn gái anh ta trả lời. – Hạt châu báu đấy chứ! Em thích có chỗ châu báu ấy quá đi, chứ còn gì! – Em mà có ấy.à, thì ố tình đánh mất đi, để được báo chí nói đến, và thế là được trở thành một ngôi sao. Thế còn anh, anh nghĩ gì về người dân bảo hộ của chúng ta nào ? – Ích cho chúng ta lắm đấy. Cái lò ở Găng-be đã bán rồi. Cái rương của Hê-ra Miếc-ten cũng đã thanh toán rồi. Vụ án người bị chặt ra từng khúc thì không thu hút được công chúng lắm vì không thuộc giới thượng lưu. Và thế là cái kho giải trí của chúng ta sắp cạn ráo như B.D.D.{2} vậy. Nhật báo chẳng còn cái gì để bôi bác lên giấy cả. Đúng lúc đó thì… – Đổi xe ở đây chứ, anh yêu ơi ?al – — Không, ga sau. Đúng lúc đó thì có một anh vua đến với chúng ta. – Em thì em thích Sác-lôo hơn. Với lại, vua, thì tốn lắm. – Đâu có ! Thế em còn nhớ buổi dạ hội thuộc địa ở Nhà hát Ca Vũ đấy chứ ? Phải trả những nghìn rưởi phơ-răng để xem vợ lẽ nàng hầu vua Cao Miên, xem tụi làm trò leo trèo nhào lộn của sư thánh xứ Công-gô; hôm nay thì chúng mình có mất tí tiền nào đâu mà được xem vua đang ngay cạnh? Nghe nói ông bầu Nhà hát Múa rối có định kí giao kèo thuê đấy. Tàu đỗ, cặp trai gái bước xuống, mắt cứ liếc nhìn trộm tôi, và tôi thì buồn cười quá, bỗng đâm ra nghĩ, và nghĩ đến cô. Tôi như còn trông thấy cái ngày mà cô với Ông quan bà kiếc: chơi chữ, d iếng PháI darin có nghĩa l !uan, thêm âm “e” ở sau thành giống cái là bà quan, nhưng mandarine cũng có nghĩa là quả quýt, ở đây chỉ 1. l ݂ܩ ܓ ܬܝ : ܬܝ ܠ ܐ ܓ ܐܒ ܀ – ܥܬܝ ܬ ܝ ܢܝ ܫ ܢܚܠܐ ܦ ܼ ܒ —2BE B.I.C. (Banque d’Indochine). (3) Sác-lô: vai hề nổi tiếng của điệ Sa-plin sáng tạo nên.- – — ܠܐ — ܙ – ܠܐ *A la calli ܐܒ ܧܝ ܧ ܧ — — ” : 1- ܝ -ܧܢ ܊ ܐ ܢܝ ܢܝ ܕܝ ܢܬܐ- ܫ169Những tiếng “Hắn đấy!” hay “Xem hắn kìa!” là những lời chào mừng kín đáo và kính trọng mà chúng tôi thường gặp dọc đường. Cái vui nhất là ngay đến Chính phủ cũng chẳng nhận ra được khách thật của mình nữa, và để chắc chắn khỏi thất thố trong nhiệm vụ tiếp tân, Chính phủ bèn đối đãi với tất cả mọi người An Nam vào hàng vua chúa và phái tuỳ tùng đi hộ giáo tuốt! Đó là những người phục vụ thầm kín, rụt rè, vô tư và hết sức tận tuỵ. Các vị chẳng nề hà chút công sức nào để bảo vệ bọn tôi, và giá cô đượ g thấy các vị ân cần theo dõi tôi chẳng khác bà mẹ hiền rình con thơ chập chững bước đi thứ nhất, thì hẳn cô phải phát ghen lên được về nỗi niềm âu yếm của các vị đối với tôi. Có thể nói là các vị bám lấy đếgiày tôi, dính chặt với tôi như hình với bóng. Và thật tình là các vị cuống cuồng cả lên nếu mất hút tôi chỉ trong dăm phút! Cô thử nghĩ, làm sao mà không xúc động sâu xa được, khi được đối đãi như thế? Ngày nay, cứ mỗi lần ra khỏi cửa, thật tôi không sao che giấu nổi niềm tự hào được là một người An Nam và sự kiêu hãnh được có một vị hoàng đế.Uà kí, NXB Văn học, Hà Nội, 1974)(NGUYÊN ÁI QUỐC, TruyệnHƯỨNG DẢN Đ00 THÊM 1. Mâu thuẫn trào phúng cơ bản của truyện ngắn “Vi hành”? 2. Một trong những vấn đề then chốt của nghệ thuật truyện ngắn là tạo được tình huống truyện độc đáo. Theo anh (chị), tác giả đã sáng tạo được tình huống gì trong truyện ngắn này? Tình huống đó có tác dụng như thế nào trong việc thể hiện chủ đề của tác phẩm và khắc hoạ nhân vật Khải Định? 3. Phân tích hình tượng nhân vật Khải Định, qua đó làm rõ tính chiến đấu mạnh mẽ và nghệ thuật trào phúng sắc bén của ngòi bút Nguyễn Ái Quốc.(1) Tuỳ til – để bảo vệ . Čdāv .ܝ ܂ ܐܝܝܼ háp171

 

Bài giải này có hữu ích với bạn không?

Bấm vào một ngôi sao để đánh giá!

Đánh giá trung bình 5 / 5. Số lượt đánh giá: 910

Chưa có ai đánh giá! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

--Chọn Bài--

Tài liệu trên trang là MIỄN PHÍ, các bạn vui lòng KHÔNG trả phí dưới BẤT KỲ hình thức nào!

Tải xuống