Xem toàn bộ tài liệu Lớp 6: tại đây
- Tác Giả – Tác Phẩm Văn Lớp 6
- Đề Kiểm Tra Ngữ Văn Lớp 6
- Sách giáo khoa ngữ văn lớp 6 tập 1
- Sách giáo khoa ngữ văn lớp 6 tập 2
- Sách Giáo Viên Ngữ Văn Lớp 6 Tập 1
- Sách Giáo Viên Ngữ Văn Lớp 6 Tập 2
- Tập Làm Văn Mẫu Lớp 6
- Bài Tập Ngữ Văn Lớp 6 Tập 1
- Bài Tập Ngữ Văn Lớp 6 Tập 2
Câu 1 (Bài tập 1 – trang 38-39 SGK Ngữ Văn 6 Tập 1 – trang 21 VBT Ngữ Văn 6 Tập 1): Chỉ ra những việc mà các nhân vật trong truyện Sơn Tinh, thủy Tinh đã làm:
– Vua Hùng:
– Mị Nương:
– Sơn Tinh:
– Thủy Tinh:
a, Nhận xét vai trò, ý nghĩa của các nhân vật.
b, Tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh theo sự việc gắn với các nhân vật chính.
c, Tại sao truyện lại gọi là Sơn Tinh, Thủy Tinh? Nếu đổi bằng các tên sau có được không?
– Vua Hùng kén rể
– Truyện Vua Hùng, Mị Nương, Sơn Tinh và Thủy Tinh
– Bài ca chiến công của Sơn Tinh
Trả lời:
Những việc mà các nhân vật trong truyện đã làm:
– Vua Hùng: tổ chức kén rể cho công chúa và đưa ra yêu cầu về sính lễ
– Mị Nương: cùng Sơn Tinh về núi
– Sơn Tinh: đem lễ vật đến và rước Mị Nương về, ngăn chặn sự tấn công của Thủy Tinh
– Thủy Tinh: dâng nước đuổi đánh Sơn Tinh
a, Vai trò, ý nghĩa của các nhân vật:
– Vua Hùng, Mị Nương: là các nhân vật phụ, đóng vai trò thúc đẩy tình tiết của câu chuyện.
– Sơn Tinh, Thủy Tinh: là các nhân vật chính, hành động từ đầu đến cuối tác phẩm, là biểu trưng cho ý nghĩa của câu chuyện.
b, Tóm tắt truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh theo sự việc gắn với các nhân vật chính.
Sơn Tinh, Thủy Tinh đều là những vị thần tài giỏi, có sức mạnh vô song, một người là chúa vùng non cao, một người là chúa vùng nước thẳm. Hai người đều cùng đến cầu hôn công chúa Mị Nương, con gái của vua Hùng Vương thứ mười tám. Nếu ai có thể mang được sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi đến sẽ được nhà vua gả công chúa cho. Hôm sau Sơn Tinh mang sính lễ đến sớm hơn và rước Mị Nương về núi. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, nổi giận, đem quân đuổi đánh Sơn Tinh. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời, cuối cùng Thủy Tinh đuối sức, phải chịu thua. Từ đó, thù oán sâu nặng, hằng năm Thủy Tinh làm mưa gió, bão lụt dâng nước đánh Sơn Tinh nhưng đều thất bại.
c, Tên của truyện được gọi là Sơn Tinh, Thủy Tinh vì nó được đặt theo tên hai nhân vật chính của truyện.
Gọi tên truyện là Vua Hùng kén rể không thích hợp vì chi tiết vua Hùng kén rể chỉ là chi tiết dẫn dắt của truyện, không phải là sự kiện chính.
Gọi tên truyện là Vua Hùng, Mị Nương, Sơn Tinh, Thủy Tinh không thích hợp vì Vua Hùng và Mị Nương trong câu chuyện này là những nhân vật phụ.
Gọi tên truyện là Bài ca chiến công của Sơn Tinh không thích hợp vì đó chỉ là một phần ý nghĩa của truyện, truyện còn hàm chứa rất nhiều ý nghĩa khác.
Câu 2: Người ta hiểu sự việc trong văn tự sự là những hành động làm nảy sinh các sự việc khác, làm thay đổi và bộc lộ tính cách nhân vật. Em hãy chỉ ra các sự việc như vậy trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Trả lời:
Các sự việc có tác dụng làm thay đổi và bộc lộ tính cách nhân vật của truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh là:
– Vua Hùng kén rể cho công chúa Mị Nương và đề ra yêu cầu về sính lễ.
– Sơn Tinh mang sính lễ đến trước và được rước Mị Nương về núi.
Câu 3 (Bài tập 2, trang 39 SGK Ngữ Văn 6 Tập 1 – trang 23 VBT Ngữ Văn 6 Tập 1): Cho nhan đề truyện: Một lần không vâng lời. Em hãy tưởng tượng để kể một câu chuyện theo nhan đề ấy. Em dự định kể sự việc gì, diễn biến ra sao, nhân vật của em là ai?
Trả lời:
Bài làm: Một lần không vâng lời
Mỗi chúng ta lúc bé đều có ít nhất một lần không vâng lời bố mẹ và khiến chúng ta thấy hối hận. Sau đây tôi sẽ kể cho các bạn câu chuyện của tôi. Bố mẹ luôn dặn tôi mỗi khi đá bóng hay vui chơi đều phải chơi ở trong sân nhà hoặc những nơi an toàn. Nhưng vì vốn ham chơi nên một lần tôi cùng nhóm bạn trong xóm rủ nhau ra đường chơi đá banh. Chúng tôi nghĩ đang là buổi trưa nên sẽ không có xe cộ qua lại. Chúng tôi chơi rất vui, ai cũng đầm đìa mồ hôi. Đúng lúc chúng tôi đang chơi thì có một chiếc xe máy lao rất nhanh qua, tôi và hai bạn khác bị ngã, tôi bị gãy chân. Tôi vừa đau vừa sợ. Bố mẹ nhận được tin thì nhanh chóng đưa tôi đi viện, mẹ tôi vừa đi vừa khóc, hỏi tôi có bị đau không. Bố mẹ không hề mắng tôi. Lúc ấy tôi cảm thấy hối hận vô cùng, nhìn thấy bố mẹ lo lắng, bản thân mình thì bị thương, không thể vui đùa cùng bạn bè được nữa. Từ sau lần ấy, tôi không bao giờ ra đường chơi đá banh nữa, vâng lời bố mẹ hơn vì bố mẹ lúc nào cũng muốn những điều tốt đẹp cho tôi.