Bài 3: Kí

Xem toàn bộ tài liệu Lớp 6 – Cánh Diều: tại đây

1.Định hướng

a. Học sinh đọc bài văn mẫu “Người thủ thư thời thơ ấu”.

b. Cách viết bài văn kể lại kỉ niệm của bản thân.

+ Xác định kỉ niệm sẽ kể và nêu tên kỉ niệm đó ở nhan đề

+ Kể xem kỉ niệm đó đã xảy ra như thế nào? Có gì đặc sắc và đáng nhớ nhất

+ Sử dụng ngôi kể thứ nhất, xưng “tôi” khi kể lại câu chuyện đó

+ Ảnh hưởng tác động của kỉ niệm đó

+ Kết thúc: Nói lên mong ước và cảm nghĩ của người viết

2. Thực hành

Bài tập: Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô, bạn bè khi đi học ở trường tiểu học

a.Chuẩn bị

– Kỉ niệm em kể sẽ là kỉ niệm với cô giáo

– Nhớ lại kỉ niệm sâu sắc vào năm lớp 1 đó là kỉ niệm với cô Ngọc giáo viên chủ nhiệm của em.

b. Tìm ý và lập dàn ý

*  Tìm ý:

+ Em sẽ kể lại kỉ niệm vào năm lớp 1, khi em chỉ quen viết tay trái, cô Ngọc đã là người uốn nắn, kiên nhẫn sửa chữa cho em.

+ Câu chuyện xảy ra vào một buổi tập chép khi cô không để ý em đã lén đôi tay và viết bằng tay trái để nộp bài cho cô.

+ Cô biết nhưng không hề trách mắng mà vẫn động viên, khen ngợi em vì chữ đã có tiến bộ

* Lập dàn ý

1. Mở bài:

– Giới thiệu về câu chuyện mà em định tả

– Dẫn dắt vào câu chuyện đó

2. Thân bài

– Kể lại chi tiết câu chuyện đó

+ Tôi là một bạn nhỏ có thói quen viết bằng tay trái mẹ đã sửa cho tôi nhiều lần nhưng cứ không có ai nhìn là tôi lại đổi tay.

+ Cô giáo chủ nhiệm của tôi là cô Ngọc, khi biết được điều này cô thường xuyên hướng dẫn giúp đỡ tôi viết bằng tay phải

+ Câu chuyện xảy ra vào giờ tập viết khi cô không để ý tôi đã lén viết bằng tay trái.

+ Khi trả bài, cô không mắng, hay chê trách mà chỉ khuyên bảo, động viên nhẹ nhàng trước lớp để em khỏi xấu hổ trước các bạn vì hành vi của mình

3. Kết bài

– Nhờ có sự hướng dẫn tận tình của cô Ngọc mà giờ tôi đã viết thông thạo bằng tay phải.

– Tôi rất trân trọng và biết ơn cô giáo của mình.

c. Viết

Bài tham khảo: Nét Bút Đầu Đời

Trong mấy năm đi học, tôi đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi tôi tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, tôi bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Tôi học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, tôi có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với tôi quả là một hành trình gian nan. Tôi thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho tôi cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là tôi lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của tôi tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết tôi thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết, hướng dẫn tôi cách cầm bút bằng tay phải, tỉ mỉ theo dõi tôi viết bà . Bước vào học kì hai, chúng tôi tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ tôi dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng tôi chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, tôi liền lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng tôi. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới tôi: “Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều.” Tôi hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn tôi và tiếp lời: “Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?” Lớp tôi đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: “Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên, con phải nhớ khi viết bài chúng ta phải viết bằng tay phải nhé.” Rồi cô nhìn thẳng tôi và nói: “Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.” Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt tôi nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. “Nhưng cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách, con viết đẹp hơn rất nhiều bạn.” – Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô động viên lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Sau buổi học đó, tôi kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, tôi đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, tôi không còn được học cô Ngọc nữa, nhưng những bài học lí thú sự quan tâm ân cần chu đáo và kiên nhẫn của cô tôi sẽ mãi không bao giờ quên. Tôi sẽ luôn trân trọng và ghi nhớ công ơn của cô Ngọc.

d. Kiểm tra và chỉnh sửa

– Học sinh tự thực hành làm dàn ý và viết bài văn của mình sau đó đọc lại và sửa các lỗi và diễn đạt, cách dùng từ, chính tả, cách trình bày bài.

Tham khảo các bài Soạn văn lớp 6 ngắn nhất sách Cánh diều hay khác:

 

Bài giải này có hữu ích với bạn không?

Bấm vào một ngôi sao để đánh giá!

Đánh giá trung bình 4 / 5. Số lượt đánh giá: 1090

Chưa có ai đánh giá! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

--Chọn Bài--

Tài liệu trên trang là MIỄN PHÍ, các bạn vui lòng KHÔNG trả phí dưới BẤT KỲ hình thức nào!

Tải xuống