Văn biểu cảm

Xem toàn bộ tài liệu Lớp 8: tại đây

Đề bài:Em hãy kể về một chuyến về thăm quê nội, quê ngoại

Bài làm

   Hai tháng nghỉ hè đã đến, cuối cùng tôi cũng được trở lại quê hương yêu dấu, cứ nghĩ đến dịp được trở lại quê ngoại, lòng tôi lại vô cùng xao xuyến. Chắc chắn rằng chuyến đi về thăm quê này tôi sẽ có nhiều kỉ niệm đẹp và cảm thấy yêu quê hương mình nhiều hơn.

   Mọi thứ ở thành phố dần làm cuộc sống tôi thêm nhàm chán: mọi người ở đó dường như lúc nào cũng bận rộn vào công việc, không quan tâm nhiều đến con cái… Chính vì vậy mà tôi luôn mong muốn được trở về quê ngoại của mình. Cuối cùng tôi cũng được đặt chân trên đất mẹ thân thương. Quê ngoại tôi vẫn mang một vẻ đẹp đặc biệt nhưng lúc này có phần hơi khác đó là đoạn đường đất ngày nào tôi cùng lũ bạn rủ nhau nghịch bẩn giờ đã đang được thi công sửa sang lại. Quê tôi lúc này có thêm nhiều nhà cao tầng hơn chứng tỏ đời sống con người ở nơi đây đang dần được nâng cao. Tôi cảm nhận được đầu tiên là không khí trong trẻo mang hương thơm dịu nhẹ của lúa chín làm tôi sực nhớ ra là sắp đến vụ thu hoạch. Lũy tre làng là nơi vui chơi của tuổi thơ, những cây chuyền, đánh chắc, những cánh diều,… tất cả mọi thứ đều ùa về trong tâm trí tôi. Xa xa trước mắt tôi là những chú trâu đang thung thăng gặm cỏ. Mọi thứ nơi đây luôn khiến cho tâm hồn tôi cảm thấy thư thái nhất. Tôi nghĩ rằng hai tháng nghỉ hè này mày sẽ có rất nhiều ý nghĩa.

   Về đến nhà, ông bà ngoại đã chuẩn bị mọi thứ để chào đón tôi. Tôi ôm chầm lấy ông bà và hình như lâu lắm rồi tôi chưa cảm nhận được sự ấm áp thân thương này. Mọi sự áp lực và mệt mỏi đối với tôi bây giờ đều như tan biến, tất cả được thay bằng sự sảng khoái, thưu thái đến lạ thường. Tôi thật sự rất nhớ ông bà ngoại và có lẽ ông bà cũng vậy. Tôi kể cho ông bà nghe những gì tôi đã làm, những gì tôi đã học tập được khi ở thành phố, tôi còn lấy ra rất nhiều bài kiểm tra đạt điểm cao để cho ông bà xem. Đối với tôi thành phố luôn là một nơi xô bồ, không được bình yên như ở quê ngoại.

   Mấy đứa bạn trong xóm kéo tôi ra ngoài chơi, chúng tôi trèo lên cây hái quả ăn, lâu lắm rồi tôi mới lại được trèo cây và tận hưởng lại cảm giác tuổi thơ. Tôi kể cho chúng tôi nghe về cuộc sống của mình trên thành phố. Rồi lũ bạn rủ tôi ra ngoài đồng chơi, chúng tặng cho tôi một món quà, đó là một rổ khoai lang nướng, món này trên thành phố tôi đã ăn rất nhiều nhưng khi ở đây tôi cảm nhận được một hương vị khác mà không đâu có được, đó là tình cảm của các bạn dành cho tôi. Món quà này được thực hiện bởi các đầu bếp nhí không chuyên nghiệp cho lắm nhưng tôi lại cảm thấy vô cùng ngon và đáng trân trọng. Hoàng hôn dần buông xuống, những tia nắng yếu ớt nhuộm màu đỏ hồng chiếu và mặt ao lung linh huyền ảo, chúng tôi nằm dài trên đám cỏ nước nhìn những đám mây trôi bồng bềnh, góc thì trong xanh, góc thì hồng đỏ trông thật đẹp mắt! Chim chóc hót líu lo, có đàn thì chao liệng trên bầu trời có đàn thì sải cánh bay nhanh như sợ trời sắp tối. Gió từ đâu thổi về mát rượi cả cánh đồng, lũ trẻ chúng tôi mỗi đứa một chiếc sáo diều thả trên con đê. Có lẽ đã rất lâu rồi tôi mới có được một ngày thảnh thơi và đáng nhớ đến như thế!

   Buổi tối, sau khi đã ăn cơm xong, cả nhà quây quần bên nhau kể chuyện vừa ngắm nhìn sao trăng trên trời. Bà lại kể cho tôi nghe những câu chuyện ngày xưa. Giọng bà trầm ấm, nghe sao mà da diết, bà kể cho chúng tôi nghe về những năm tháng chiến tranh, những năm tháng hào hùng của dân tộc, bà kể những chiến tích của các vị anh hùng, những sự hi sinh mất mát để đổi lại được cuộc sống yên bình như ngày hôm nay. Cả nhà tôi tâm sự cho đến tận khuya rồi mới đi ngủ. Tôi nằm bên cạnh bà, cảm thấy thật yên bình, mùi hoa đồng nội thêm cả chút hương vị lúa chín khiến tôi mơ màng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

    Ngày qua ngày, tôi cứ quay theo kế hoạch của lũ trẻ, khi thì ra đồng bắt tôm tép, khi thì ra đê chơi, lúc thì lại quậy phá người lớn… Thế rồi kì nghỉ qua đi, chúng tôi sẽ không thể chơi với nhau thỏa thích như vậy nữa, tôi sẽ lại phải lên thành phố nhưng tôi sẽ luôn coi đây là một chuyến phiêu lưu mà tôi luôn nhớ mãi.

   Ngày chia tay mọi người tôi vô cùng xúc động và luyến tiếc, chỉ ước rằng mọi thứ trôi thật chậm để tôi lại có thể để được sống trong những giây phút hạnh phúc. Tôi tạm biệt mọi người để trở lại với cuộc sống nơi thành phố nhưng những kỉ niệm về chuyến thăm quê ngoại lần này tôi sẽ không bao giờ quên.

   “Xin hãy một lần đi về nơi ấy, để thấy quê mình vẫn đẹp vẫn thân thương, để làm chút gì cho mảnh đất quê hương…”, lời bài hát ấy luôn vang trong lòng tôi mỗi khi tôi nhắc về quê hương của mình. Quê ngoại tôi thật đẹp, ở đó có những người dân chất phác mộc mạc, họ thực sự gần gũi thân thiết, khó khăn hoạn nạn luôn giúp đỡ lẫn nhau … Tất cả mọi thứ ở quê hương tôi trên thành phố chẳng bao giờ có được, tôi sẽ luôn ghi nhớ mãi trong lòng những hồi ức đẹp ấy.

 

Bài giải này có hữu ích với bạn không?

Bấm vào một ngôi sao để đánh giá!

Đánh giá trung bình 4 / 5. Số lượt đánh giá: 1085

Chưa có ai đánh giá! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

--Chọn Bài--

Tài liệu trên trang là MIỄN PHÍ, các bạn vui lòng KHÔNG trả phí dưới BẤT KỲ hình thức nào!

Tải xuống